"Đường vô xứ Nghệ quanh quanh. Non xanh nước biếc như tranh họa đồ". Bạn đang xem: Xứ Huế mộng mơ trữ tình gắn liền với dòng sông Hương-biểu tượng về cái đẹp vĩnh hằng, tha thiết. Cũng giống nhà thơ Thu Bồn, cũng với tình yêu sâu sắc gắn bó máu thịt với
Người ơi chứ đường vô xứ nghệ quanh quanh non xanh mà nước bước như tranh họa đồ Ai đi vô nơi đây xin dừng chân Xứ Nghệ Ai đi ra nơi đây xin chân dừng Xứ Nghệ Nghe câu hò ví dặm càng lắng lại càng sâu Như sông Lam chảy chậm đọng bao thuở vui sầu Ai ơi cà Xứ Nghệ càng mặn lại càng giòn Nước chè xanh Xứ Nghệ càng chát lại càng ngon
Theo một số nghiên cứu, ghi chép cho thấy, câu ca dao nguyên bản là "Đường vô xứ Nghệ quanh quanh/Non xanh nước biếc như tranh họa đồ/Yêu em anh cũng muốn vô/Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang", còn địa danh "Huế" xuất hiện trong các dị bản sau này và cũng là dị bản phổ
"Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ" Đặc biệt, trong một số trường hợp, thể lục bát được sử dụng dưới dạng biến thể để thể hiện một ngụ ý riêng nào đó của tác giả: "Sông nào bên đục bên trong Núi nào thắt cổ bồng mà có thánh sinh?" "Nước sông Thương bên đục bên trong Núi Đức Thánh Tản thắt cổ bồng lại có thánh sinh".
Duy Cường 1. "Đường vô xứ Nghệ quanh quanh/ Non xanh nước biếc như tranh họa đồ/Ai vô xứ Nghệ thì vô!". Khi chưa vô xứ Nghệ, thỉnh thoảng nhớ - nghe câu ca dao này tôi lại không khỏi bật cười. Đang lãng mạn là thế, đang vẽ ra, dẫn đường đưa con người ta vào chốn thủy mặc huê tình như thế… bỗng dưng "độp" phát khiến người dấn bước chưng hửng.
Ai Là Triệu Phú đặt câu hỏi về ca dao: "Đường vô xứ quanh quanh" gây tranh cãi; Trần Thị Huế. ĐT: +84-243-5586999. Email: tinmoi@netlink.vn. Địa chỉ trụ sở: Tầng 04, Tòa nhà Star, Lô D32 KĐT Cầu Giấy, Đường Dương Đình Nghệ, Yên Hòa, Cầu Giấy, Hà Nội.
zl9Vj. Bài ca dao ba câu lục bát, dừng lại ở câu lục, một hiện tượng độc đáo, ít thấy trong thơ ca dân gian “Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc nhu tranh họa đồ. Ai vô xứ Huế thì vô…” Có nhiều người cho rằng bài ca dao này nói về cảnh đẹp xứ Huế. Chưa đầy đủ. Không gian địa lí và không gian nghệ thuật được nói trong bài ca dao rộng lớn hơn nhiều. Câu thứ nhất nói về “đường vô xứ Huê”, đó là con đường rất dài phải qua chí ít sáu tỉnh miền Trung từ Bắc đi vào Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên. Hai chữ “quanh quanh” gợi tả sự uốn lượn, khúc khuỷu, hiểm trở, gập ghềnh xa xôi. Ngày xưa vô Huế phải vượt qua “Hoành Sơn nhất đái” một dải Hoành Sơn, phải vượt qua bao sông suối, núi đèo; sông Mã, sông Lam, sông La, sông Gianh, sông Thạch Hãn… đến sông Hương núi Ngự. Phải qua núi Hồng Lĩnh, đèo Ngang, lũy Thầy, truông Nhà Hồ, phá Tam Giang… Hồng Sơn cao ngất mấy tầng, Đò Cài mấy trượng là lòng bấy nhiêu ! Nguyễn Du “Yêu em anh cũng muốn vô, Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá Tam Giang” Ca dao Câu thứ hai nêu lên một ấn tượng khái quát về cảnh sắc thiên nhiên trên “đường vô xứ Huê”. “Non xanh nước biếc” vừa là thành ngữ vừa là hình ảnh rất đẹp, có màu “xanh” bất tận của non, có màu “biếc” mê hồn của nước. Đó là cảnh sông núi tráng lệ, hùng vĩ, hữu tình, nên thơ… “Non xanh nước biếc” ấy lại được so sánh “như tranh họa đồ” gợi lên trong lòng người niềm tự hào về giang sơn gấm vóc, về quê hương đất nước kì thú, xinh đẹp, mến yêu. Câu cuối là lời chào mời chân tinh, như một tiếng lòng vẫy gọi “Ai vô xứ Huế thì vô“… Vô xứ Nghệ hay vô xứ Huế là đến với một miền quê rất đẹp, rất đáng yêu có “Non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Bởi thế, nhà thơ Huy Cận mới viết … “Ai đi vô nơi đây Xin dừng chân xứ Nghệ Ai đi ra nơi này Xin chân dừng xứ Nghệ. Nghe câu hò ví giặm Càng lắng lại càng sâu Như sông La chảy chậm Đọng bao thủa vui sầu” “Gởi bạn người Nghệ Tĩnh” Bài ca dao “Đường Vớ xứ Huế quanh quanh" đích thực là một viên ngọc trong kho tàng ca dao dân ca Việt Nam. Nó là bài ca về tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương đất nước. Hình tượng mĩ lệ, vần điệu nhạc điệu du dương. Ba chữ “vô” rất mộc mạc đậm đà. Vần chân, vần lưng, điệp thanh phối hợp hài hòa “quanh quanh – xanh – tranh”, “vô – đồ – vổ – vô“, gợi lên sự ân cần tha thiết. “Ai” là đại từ nhân xưng phiếm chỉ, nhưng người đọc, dù quê hương ở đâu vẫn cảm thấy mình đang được mời gọi....
Bài ca dao ba câu lục bát, dừng lại ở câu lục, một hiện tượng độc đáo, ít thấy trong thơ ca dân gian“Đường vô xứ Huế quanh quanhNon xanh nước biếc nhu tranh họa vô xứ Huế thì vô…” Câu thứ nhất nói về “đường vô xứ Huê”, đó là con đường rất dài phải qua chí ít sáu tỉnh miền Trung từ Bắc đi vào Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên. Hai chữ “quanh quanh” gợi tả sự uốn lượn, khúc khuỷu, hiểm trở, gập ghềnh xa xôi. Ngày xưa vô Huế phải vượt qua “Hoành Sơn nhất đái” một dải Hoành Sơn, phải vượt qua bao sông suối, núi đèo; sông Mã, sông Lam, sông La, sông Gianh, sông Thạch Hãn… đến sông Hương núi Ngự. Phải qua núi Hồng Lĩnh, đèo Ngang, lũy Thầy, truông Nhà Hồ, phá Tam Giang…Hồng Sơn cao ngất mấy tầng,Đò Cài mấy trượng là lòng bấy nhiêu !Nguyễn Du“Yêu em anh cũng muốn vô,Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá Tam Giang”Ca dao Câu thứ hai nêu lên một ấn tượng khái quát về cảnh sắc thiên nhiên trên “đường vô xứ Huê”. “Non xanh nước biếc” vừa là thành ngữ vừa là hình ảnh rất đẹp, có màu “xanh” bất tận của non, có màu “biếc” mê hồn của thêm Chứng Tỏ Rằng Với Mọi Số Tự Nhiên N Thì Tích N.N+5 Chia Hết Cho 2 Đó là cảnh sông núi tráng lệ, hùng vĩ, hữu tình, nên thơ… “Non xanh nước biếc” ấy lại được so sánh “như tranh họa đồ” gợi lên trong lòng người niềm tự hào về giang sơn gấm vóc, về quê hương đất nước kì thú, xinh đẹp, mến yêu. Câu cuối là lời chào mời chân tinh, như một tiếng lòng vẫy gọi “Ai vô xứ Huế thì vô“… Vô xứ Nghệ hay vô xứ Huế là đến với một miền quê rất đẹp, rất đáng yêu có “Non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Bởi thế, nhà thơ Huy Cận mới viết… “Ai đi vô nơi đâyXin dừng chân xứ NghệAi đi ra nơi nàyXin chân dừng xứ câu hò ví giặmCàng lắng lại càng sâuNhư sông La chảy chậmĐọng bao thủa vui sầu”“Gởi bạn người Nghệ Tĩnh” Bài ca dao “Đường Vớ xứ Huế quanh quanh" đích thực là một viên ngọc trong kho tàng ca dao dân ca Việt Nam. Nó là bài ca về tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương đất nước. Hình tượng mĩ lệ, vần điệu nhạc điệu du dương. Ba chữ “vô” rất mộc mạc đậm đà. Vần chân, vần lưng, điệp thanh phối hợp hài hòa “quanh quanh – xanh – tranh”, “vô – đồ – vổ – vô“, gợi lên sự ân cần tha thiết. “Ai” là đại từ nhân xưng phiếm chỉ, nhưng người đọc, dù quê hương ở đâu vẫn cảm thấy mình đang được mời mục Kiến thức thú vị
Bài ca dao ba câu lục bát, dừng lại ở câu lục, một hiện tượng độc đáo, ít thấy trong thơ ca dân gian“Đường vô xứ Huế quanh quanhNon xanh nước biếc nhu tranh họa vô xứ Huế thì vô…” Có nhiều người cho rằng bài ca dao này nói về cảnh đẹp xứ Huế. Chưa đầy đủ. Không gian địa lí và không gian nghệ thuật được nói trong bài ca dao rộng lớn hơn đang xem đường vô xứ nghệ quanh quanh Câu thứ nhất nói về “đường vô xứ Huê”, đó là con đường rất dài phải qua chí ít sáu tỉnh miền Trung từ Bắc đi vào Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên. Hai chữ “quanh quanh” gợi tả sự uốn lượn, khúc khuỷu, hiểm trở, gập ghềnh xa xôi. Ngày xưa vô Huế phải vượt qua “Hoành Sơn nhất đái” một dải Hoành Sơn, phải vượt qua bao sông suối, núi đèo; sông Mã, sông Lam, sông La, sông Gianh, sông Thạch Hãn… đến sông Hương núi Ngự. Phải qua núi Hồng Lĩnh, đèo Ngang, lũy Thầy, truông Nhà Hồ, phá Tam Giang…Hồng Sơn cao ngất mấy tầng,Đò Cài mấy trượng là lòng bấy nhiêu !Nguyễn Du“Yêu em anh cũng muốn vô,Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá Tam Giang”Ca dao Câu thứ hai nêu lên một ấn tượng khái quát về cảnh sắc thiên nhiên trên “đường vô xứ Huê”. “Non xanh nước biếc” vừa là thành ngữ vừa là hình ảnh rất đẹp, có màu “xanh” bất tận của non, có màu “biếc” mê hồn của thêm Khi Đốt Cháy Các Đồng Đẳng Của Metylamin, Tra Cứu & Tìm Kiếm Đáp Án Của Câu Hỏi Đó là cảnh sông núi tráng lệ, hùng vĩ, hữu tình, nên thơ… “Non xanh nước biếc” ấy lại được so sánh “như tranh họa đồ” gợi lên trong lòng người niềm tự hào về giang sơn gấm vóc, về quê hương đất nước kì thú, xinh đẹp, mến yêu. Câu cuối là lời chào mời chân tinh, như một tiếng lòng vẫy gọi “Ai vô xứ Huế thì vô“… Vô xứ Nghệ hay vô xứ Huế là đến với một miền quê rất đẹp, rất đáng yêu có “Non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Bởi thế, nhà thơ Huy Cận mới viết… “Ai đi vô nơi đâyXin dừng chân xứ NghệAi đi ra nơi nàyXin chân dừng xứ câu hò ví giặmCàng lắng lại càng sâuNhư sông La chảy chậmĐọng bao thủa vui sầu”“Gởi bạn người Nghệ Tĩnh” Bài ca dao “Đường Vớ xứ Huế quanh quanh" đích thực là một viên ngọc trong kho tàng ca dao dân ca Việt Nam. Nó là bài ca về tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương đất nước. Hình tượng mĩ lệ, vần điệu nhạc điệu du dương. Ba chữ “vô” rất mộc mạc đậm đà. Vần chân, vần lưng, điệp thanh phối hợp hài hòa “quanh quanh – xanh – tranh”, “vô – đồ – vổ – vô“, gợi lên sự ân cần tha thiết. “Ai” là đại từ nhân xưng phiếm chỉ, nhưng người đọc, dù quê hương ở đâu vẫn cảm thấy mình đang được mời gọi.
lý thuyết trắc nghiệm hỏi đáp bài tập sgk Câu hỏi Đường vô xú Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ Ai vô xứ Huế thì vô ... “Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ Ai vô xứ Huế thì vô...Câu 1 ... ”a. Cho biết bài ca dao trên thuộc thể thơ gì? 1đb. Nêu nội dung và nghệ thuật của bài ca dao trên 2đc. Tìm từ láy. Đặt câu với từ láy vừa tìm được 1đd. Tìm 2 từ ghép có trong bài ca dao 1đe. Tìm đại từ. Phân loại đại từ vừa tìm 1đf. Tìm quan hệ từ. Cho biết ý nghĩa của quan hệ từ vừa t...Đọc tiếp Xem chi tiết Hãy nêu tác dụng của sự liên kết trong văn bản sau Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ. Xem chi tiết Nêu tác dụng của sự liên kết trong văn bản sau "Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ Ai vô xứ Huế thì vô" Xem chi tiết Đường vô xứ Nghệ quanh quanh, Non xanh nước biếc như tranh họa đồ. Xem chi tiết cảm nghĩ của em về '' Đường vô xứ nghệ quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ '' Xem chi tiết a Đường vô xứ Huế quanh quanh, Non xanh nước biếc như tranh họa đồ Ai vô xứ Huế thì vô............................ b Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa xanh bát ngát,mang trong hương vị tất cả mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội An nam. Ai đã nghĩ đầu tiên dùng cốm làm quà sêu tết. Đại từ ai trong mỗi đoạn trích trên là loại đại từ nào ?Đọc tiếp Xem chi tiết Nội dung của bài ca dao sau là gì ? " Đường vô xứ Nghệ quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ " P/s Ngắn gọn mà súc tích thôi nhé Xem chi tiết Đường vô xứ Huế quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ. Ai vô xứ Huế thì vô....... Những câu hát về tình yêu quê hương, đất nước, con người Blah blah 1. Xác định nội dung chính của bài trên 2. Đc học những bài ca dao về tình yêu quê hương đất nước con người, em hãy liên hệ tới tình cảm của mk dành cho quê hương đất nước. Trình bày 1 đoạn văn từ 3 đến 5 câu Helppppppppp Meeeeeeeeeeeee 😭😭😭😭😭😭😭😭Đọc tiếp Xem chi tiết Câu 1 Vì sao các câu sau không tạo thành một ý hoàn chỉnh " Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra " " Đường vô xứ Nghệ quanh quanh Non xanh nước biếc như tranh họa đồ" GIÚP MÌNH VỚI NHÉ . CẢM ƠN NHIỀU Xem chi tiết
đường vô xứ huế quanh quanh